jeudi 29 novembre 2012

Ru ta một minh


Ru Ta Một Minh Nhạc & Tiếng hát Duy Khánh
Ru ta một minh

Giữa xứ người biết hát với ai
Hát với cây ư, cây gẫy rồi
Hát với hoa ư, hoa nát nhụy
Thôi thôi đành hát với một mình thôi

Mình một mình hát mãi cho mình nghe
Lời thật thà y như thóc lúa
Và lời điêu ngoa đong đầy môi mềm
Lời yêu ai chưa hề nói ra

Giữa xứ người biết hát với ai
Hát với trăng ư, trăng lặn rồi
Hát với sương ư, sương mới rụng
Thôi thôi đành hát mãi một mình thôi

Mình một mình hát mãi cho mình nghe
Khúc hát ngày xưa cha đưa mẹ về
Có con bướm lượn mừng cô dâu mới
Rơi phấn thu vàng trong cánh tre

Giữa xứ người ta biết ru ai
Ru gió ngủ ư, gió tan rồi
Ru lá ngủ ư, lá thở dài
Thôi thôi đành ru mình ngủ thôi

Mình một mình ru mãi cho mình quên
Ru cho chân cứng ru cho đá mềm
Ru cho đời mỏi trên tay nặng
Ru một mình ru mãi dỗ mình quên....

mercredi 28 novembre 2012

Những sự thật không thể chối bỏ


Những sự thật không thể chối bỏ (phần 1)

Đặng Chí Hùng




Những sự thật không thể chối bỏ
Sự thật thứ nhất: Bác đi tìm đường cứu nước hay cứu bác?
Tác giả Đặng Chí Hùng
Thực hiện Audio Lam Sơn 719

Năm xưa chồng tôi là người Lính


 

 
Năm Xưa Chồng Tôi Là Người Lính
Thơ:Nguyễn Thị Thanh Dương-Nhạc:Vĩnh Điện
Tiếng hát:Hạt Sương Khuya

Năm xưa chồng tôi là người lính,
Nơi vùng lửa đạn,
Mồ hôi anh đã đổ,
Từ Hố Bò Bình Dương, Bình Long,Đến Thừa Thiên, Quảng Trị.
Rồi một ngày anh gục ngã,
Tại chiến trường Tây Ninh.
Tôi góa phụ xuân xanh,
Con thơ chưa tròn tuổi,
Tiễn đưa anh lần cuối,
Về nghĩa trang quân đọi Biên Hòa
Đã bao nhiêu năm qua,
....Bây giờ,
Tôi ở nơi xa,
Đã có cuộc đời khác.
Nhưng đôi lúc nghĩ đến anh tôi vẫn khóc,
Thương tiếc xa xăm.
Tôi về tìm mộ bia anh giữa chập chùng cỏ dại cây hoang,
Để thắp một nén nhang,
Nhớ người lính của một thời chinh chiến,
Nhớ người chồng của một thuở gối chăn.

Năm xưa chồng tôi là người lính,

Một lần hành quân,
Anh đã bị thương,
Máu anh loang ướt vạt cỏ ven đường.
Ôi, mảnh đất không tên,
Đã giữ chút máu xương người lính trẻ.
Đã bao nhiêu năm qua,
Bây giờ,
Anh thương binh tàn tạ.
Sống trên quê hương đôi khi vẫn thấy mình xa lạ,
Bạn bè anh,
Kẻ mất người còn,
Kẻ quên người nhớ,
Kẻ vô tình giữa dòng đời vất vả.

Năm xưa chồng tôi là người lính,

Nồng nhiệt tuổi đôi mươi,
Lần đầu tiên ra chiến trường,
Anh mất tích không tìm thấy xác.
Mẹ anh khóc cạn khô dòng nước mắt,
Lòng tôi nát tan.
Đã bao nhiêu năm,
Vẫn không có tin anh,
Anh ơi, dù quê hương mình đã hết chiến tranh,
Tàn cơn khói lửa,
Nhưng không phải là một quê hương như anh ước mơ.
Anh đã biết chưa?
Hỡi người tử sĩ không tên không một nấm mồ.!!!

Năm xưa chồng tôi là người lính,

Sống sót trở về sau cuộc đao binh,
Sau những tháng năm tù tội,
Bây giờ anh không còn trẻ nữa.
Lìa xa quê hương,
Sống ở xứ người.
Những năm thánh chinh chiến đã đi qua,
Nhưng vết thương đời còn ở lại,
Trong lòng anh,
Trong lòng những người lính năm xưa.

Nguyễn Thị Thanh Dương
 

lundi 26 novembre 2012

Nước non ngàn dặm ra đi


Nước Non Ngn Dặm Ra đi

Nước non ngàn dặm ra đi Mây trôi , trôi hết một đời - Ngọc Hải

Nói với bạn bè

Nói với bạn bè

Nói với bạn bè


Tao bây giờ đã thành người tha phương
Đất Mỹ tự do… mà vẫn thấy buồn
Mười mấy năm tù khổ thì có khổ
Nhưng bạn bè cùng một nỗi nhớ thương

Tao bây giờ đã bắt đầu bơ vơ
Đường phố thênh thang không đợi không chờ
Một cái bắt tay cùng lời hờ hững
Mầy hả mầy… tìm ra job hay chưa ?
Cắt chỉ một giờ – một hai đồng bạc
Đôi tay đau ngơ ngác nhớ chiến trường
May được ngày xưa trải thời huấn nhục
Để bây giờ quen với chuyện thê lương
Tao bây giờ tìm tao trong quanh quẩn
Một quán cà-phê dăm đứa bạn đời
Vẫn còn đó niềm đau ngày Quốc Hận
Để thấy lòng còn xa xót khôn nguôi
Nhớ bạn bè nhớ không tròn nỗi nhớ
Ngày Bình Long – Rạch Bắp đến Cây Trường
Thằng banh xác biết đâu ngày mất nước
Thằng quặt què chồng thêm nỗi tai ương
Tao bây giờ không tiền mua rượu uống
Mà vẫn say… say ngút với nỗi buồn
Nhìn thiên hạ tranh nhau quyền yêu nước
Mấy chục năm ròng – Nước vẫn tang thương

Trạch Gầm
  Nói Với Bạn Bè - thơ Trạch Gầm
Nhạc & tiếng hát Nguyễn Văn Thành

Bỏ Làng ra đi


Bỏ Làng Ra Đi
Phạm Thế Mỹ

 Bỏ làng ra đi, Bỏ làng ra đi
Đem theo những trái tim đau với đôi dòng lệ máu

Bỏ làng ra đi, Bỏ làng ra đi
Đem theo tóc trắng mẹ yêu đôi bàn chân ốm yếu
Đem hương khói với khăn tang phận buồn nơi đất lạ
Đem theo tiếng ru trưa đong đưa sầu nhịp võng nhớ
Đem theo mây trắng
Đem theo ánh nắng sưởi ấm lòng người xa quê
Những ngày dài trong mê

Bỏ làng ra đi, Bỏ làng ra đi
Thương sao mái lá thân yêu xé tan trong lửa khói

Bỏ làng ra đi, Bỏ làng ra đi
Thương sao mái ngói rêu nâu ngôi trường xưa bóng mát
Thương sao dáng bước trâu non cánh diều cao gió lộng
Thương sao tiếng hát đưa đò trên dòng sông xanh sóng
Thương sao nương lúa
Ôi sao thương quá, thương những gì của dân tôi
Những gì của quê tôi

Điêp Khúc:
Hởi! sông xanh núi biếc, Hởi! phố mới người vui
Bao giờ chưa trở lại
Ngôi làng xưa phố cũ, Lòng tôi chưa được vui
Dẫu mắt em sáng ngời, Với bầu trời trong mới

Hởi! Con trâu bó lúa, Hởi! Nhánh bí hàng cau
Mai nầy tôi trở lại,
Dẫu làng xưa đổ nát, bàn tay tôi còn đây
Với trái tim chưa già. Ôi, ngày về bao xa!

Bỏ làng ra đi, Bỏ làng ra đi
Đem theo tiếng nói quê hương với con tim còn nóng

Bỏ làng ra đi, Bỏ làng ra đi
Đem theo áo cưới năm xưa cho hồn bớt mênh mông
Đem thương nhớ xoá cơn mưa kinh trời cao đất rộng
Cho tôi thấy đêm ru vạn trăng cài trên phố mới
Cho tôi cơm áo
Cho tôi vui sống, cho hận thù rời xa tôi
Thanh bình về quê tôi 


 
                                  Bỏ Làng Ra Đi - Nhạc:Phạm Thế Mỹ, Tiếng hát:Duy Khánh

Những sự thật không thể chối bỏ



Những sự thật không thể chối bỏ (phần 1)





Lam Sơn 719 thực hiện

 

Hình xưa Nử Quân Nhân và Quân Trường VNCH

Quân Trường QLVNCH Thao Trường Đổ Mồ Hôi - Chiến Trường Bớt Đổ Máu